Cập nhật nội dung chi tiết về Truyện: Rong Biển Bị Mèo Ăn mới nhất trên website Leparkspa.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
CHƯƠNG 49
Đứng trên bậc cầu thang cũ kĩ, Thần Ca nhìn câu đối dán hai bên cửa đã phai màu từ lâu, cố lấy dũng khí, gõ cửa.
“Ai vậy?” Bên trong truyền đến giọng một người phụ nữ.
Thần Ca đáp, “Mẹ, là con, Thần Ca.”
Cửa mở, mẹ nheo mắt nhìn Thần Ca hồi lâu, sau đó mới nghi hoặc tránh ra, nói, “Đúng là Thần Ca rồi, sao con về vậy?”
Thần Ca đặt túi hoa quả mua ở dưới lầu xuống, nói, “Tật lão thị của mẹ ngày càng nặng rồi.”
Mẹ Thần không buồn để tâm nói, “Không sao, năm nay đơn vị có xem qua rồi, không vấn đề gì, bác sĩ cho mẹ một ít thuốc, nói uống vào là ổn.”
“Vậy thuốc đâu?” Thần Ca hỏi.
Mẹ Thần ấp a ấp úng, “Ừm…Uống rồi, mới uống hết, còn chưa kịp mua đợt mới.”
Thần Ca thở dài, nhịn không được khuyên nhủ, “Mẹ, đừng để ý vài đồng lẻ ấy, sức khoẻ là quan trọng nhất.”
“Ai nha, mẹ biết mà.” Mẹ Thần vui vẻ đáp, “Mẹ đây không phải là để dành tiền cho con lấy vợ sao, con đã lớn đến từng này rồi, mẹ lại chẳng có gì cho con, nhưng không thể để mai sau con không lấy về được một cô vợ đúng không?”
Thần Ca còn muốn khuyên, mẹ lại nói, “Đương nhiên Thần Ca nhà ta nhất định là không lo không lấy được vợ rồi, nhưng không thể để vợ con chịu khổ với con có phải không? Yên tâm, mẹ đều đã có tính toán trong lòng.”
“Nhưng không thể lơi là bệnh tật được.” Thần Ca đi vào phòng khách, phòng khách vẫn y như trong kí ức của cậu, không lớn không nhỏ, dù đã có chút cũ kĩ nhưng vẫn sạch sẽ như trước, chỉ là mấy năm nay tật lão thị của bà ngày càng nghiêm trọng, không dọn sạch được bụi bặm trong góc trần.
Thần Ca không định nói thẳng cho mẹ mình biết tin mình bị bệnh, chuyện này quá tàn nhẫn. Cậu ngồi trên sofa, thanh giọng hỏi, “Mẹ, ba con đâu rồi?”
“Ông ấy à.” Khuôn mặt mẹ Thần Ca thoáng vẻ bất đắc dĩ, “Chắc lại ngồi trong quán trà nào rồi, mẹ giữ gần hết tiền, trong ví ổng nào có mấy đồng, ổng liền đứng bên cạnh coi người khác chơi bài, thật đúng là…Bao năm như vậy vẫn không thay đổi được cái tật này.”
Thần Ca trầm tư một lát, hỏi, “Mẹ, đến bây giờ mẹ vẫn sống cùng ba, có phải là vì con không?”
Mẹ Thần ngẩn ra, “Đang yên đang lành hỏi cái này làm chi?”
“Mẹ, con thấy…Ba con sẽ chẳng bỏ được bài bạc đâu, cho nên, ý con là…Mẹ không cần băn khoăn con, nếu không chịu nổi ba nữa thì ly hôn đi, chuyện này đã lôi thôi kéo dài bao lâu rồi.” Thần Ca khó khăn nói.
Mẹ Thần nghe xong, trong lòng như hạ được một tảng đá lớn, “Xem ra Thần Ca đã thực sự hiểu chuyện rồi…Con yên tâm, mẹ và ba con vẫn sống cùng nhau không phải vì con, con xem con lớn vậy rồi, mẹ cũng đã già, ba con dù có không tốt, nhưng làm vợ làm vợ chồng đã nhiều năm như vậy, không phải vẫn là người bầu bạn của nhau sao? Mẹ không cầu gì khác, chỉ mong sau này con kết hôn, sinh cho mẹ một thằng cu béo mập, phi, là vợ con sinh cho mẹ một thằng cu béo mập, vài năm nữa mẹ nghỉ hưu rồi, có thể trông con cho con.”
Thần Ca không nói thêm được gì, chợt nhớ đến mục đích quan trọng nhất của lần về nhà này, cậu rút sổ tiết kiệm trong túi ra, đưa cho mẹ Thần, nói, “Mẹ, đây là số tiền con tích cóp được mấy năm nay, tuy không nhiều lắm, nhưng vẫn có khoảng mười vạn, mẹ cầm đi.”
“Mẹ không cần, tiền của con đưa mẹ làm gì? Tự con cầm rồi tiêu đi.” Mẹ Thần nói.
Thần Ca cười khổ, tuỳ tiện bịa một lý do, “Dạo này con đang bận chuyển nhà, sợ làm mất sổ tiết kiệm, con để tạm ở chỗ mẹ, có mẹ cầm hộ thì con mới yên tâm được, mẹ cũng đừng tiết kiệm quá, con giai mẹ có tiền mà, muốn mua gì thì mua, đừng quá khắt khe với chính mình.”
Mẹ Thần cười đến cong cong đôi mắt, “Có con giai là tốt vậy đấy, có chuyện gì cũng nhớ đến mẹ, ai nha sắp trưa rồi phải không? Muốn ăn gì? Để mẹ nấu cho, bao lâu con không được thưởng thức tay nghề của mẹ rồi nhỉ?”
“Mẹ đừng vội, lát con phải đi rồi.” Thần Ca đứng dậy, cậu sợ nếu còn ở thêm một lúc nữa mình sẽ nhịn không được mà kể hết cho mẹ.
“Đi nhanh vậy sao?” Mẹ Thần có chút luyến tiếc, “Vậy lần sau bao giờ con về?”
Thần Ca đến giày cũng chưa đi xong đã vội vàng mở cửa, “Vài ngày nữa ạ, mấy ngày nay con không bận, về chơi với mẹ.”
“Ài, về thì nhớ gọi điện báo cho mẹ trước, để mẹ nấu cho con ăn.” Mẹ Thần cười nói, hiển nhiên vì được gặp con trai đã lâu không về mà vui vẻ cao hứng.
“Dạ.” Thần Ca không dám quay đầu lại, chật vật rời khỏi tầm mắt mẹ, sau khi bước xuống mấy bậc cầu thang, nghe được tiếng đóng cửa, trái tim căng chặt của cậu mới chậm rãi nơi lỏng, cậu ngồi phịch xuống cầu thang.
“Cộc cộc…”
Một đôi giày da màu đen từ đằng sau bước xuống, Thần Ca tưởng là dân sống ở tầng trên, mãi đến khi gáy cậu bị thứ gì lành lạnh kề lên, cậu quay đầu lại, khoé mặt vô tình nhìn thấy khẩu súng màu đen loé qua.
Mí mắt cậu run rẩy vài cái, tròng mắt hoạt động, nhìn thấy hai gã mặc tây trang đen đeo kính râm đứng sau mình, đối phương mỉm cười, “Xin hỏi cậu có phải là Thần tiên sinh không?”
Thần Ca không biết mình làm gì mà chọc đến mấy người này, tuy nhiên khẩn trương căng thẳng một lúc, cậu liền bình thường trở lại, dù sao sớm muộn gì cậu chẳng chết, khẩn trương cũng vô dụng, đáp, “Vâng.”
Đối phương khá vừa lòng với sự trấn tĩnh của Thần Ca, “Cậu yên tâm, chúng tôi không có ác ý với cậu, chẳng qua là có người tìm cậu, mời cậu theo chúng tôi một chuyến.”
Thần Ca đứng lên, chần chừ nửa ngày, vốn cậu đang định nói đừng tổn thương mẹ cậu đang ở trên lầu, lại sợ ngộ nhỡ đối phương không biết cậu vừa ra khỏi nhà mẹ, nói ra không phải là tự chui đầu vào rọ sao, trầm ngâm một lúc, cậu nói, “Được, tôi đi cùng các anh.”
Đi ra khỏi toà nhà, bên cạnh cửa có một chiếc xe đen đã dừng sẵn, một người khác mở cửa xe, Thần Ca lẳng lặng nắm chặt tay, cúi người chuẩn bị ngồi vào.
“Thần Thần.”
Chất giọng khàn khàn quen thuộc lại có chút xa lạ như tiếng sấm nổ uỳnh bên tai Thần Ca, cậu không tin nổi ngẩng đầu, liền nhìn thấy Ôn Uyển Nhu phía bên kia, đang dùng ánh mắt cổ quái nhìn chằm chằm cậu.
“Các người…” Thần Ca xoay mạnh người, tầm mắt Ôn Uyển Nhu chợt lạnh lùng, bảo tiêu đã theo Ôn Uyển Nhu một thời gian dài, tất nhiên biết giờ hẳn là nên làm gì, tung quyền đấm thẳng vào bụng Thần Ca, thuận thế đẩy một cái, Thần Ca lập tức ôm bụng nằm xuống ghế.
Trong mắt Ôn Uyển Nhu thoáng hiện lên vẻ đau lòng, nhưng ngay sau đó đã bị lạnh băng thay thế, hắn nhẹ nhàng gảy lọn tóc loà xoà trên trán Thần Ca, nhìn khuôn mặt khiến hắn không thể quên kia, móng tay khẽ xoẹt qua mí mắt cậu.
….Không muốn nhìn thấy ánh mắt oán hận của em.
….Có lẽ là không thể rồi.
Móc nó xuống?
Nghe có vẻ không tồi.
Ngón tay chậm rãi dùng sức, Thần Ca khó chịu quay đầu, làm cho cái tay kia vồ hụt, Ôn Uyển Nhu nhìn lòng bàn tay của mình, không nói gì.
Người kia hiển nhiên rất chuyên nghiệp, tuy lúc bị đánh rất đau, nhưng để một lúc đã ổn, Thần Ca ôm bụng ngồi tại chỗ, cảnh giác nhìn hai người đàn ông đằng trước, cọ cọ Ôn Uyển Nhu, cầm tay hắn, nhỏ giọng hỏi, “Anh không sao chứ?”
Cậu nghĩ những người này đang bắt cóc cậu và Ôn Uyển Nhu, vừa rồi cậu có ý định chế ngự người đàn ông đằng sau, để cho Ôn Uyển Nhu có cơ hội chạy trốn.
Ôn Uyển Nhu giật mình, không trả lời.
Thần Ca không dám nơi lỏng, gắt gao nhìn chằm chằm hai người kia, không dám hỏi Ôn Uyển Nhu những người kia rốt cuộc là ai, cậu sợ mình sẽ vì một câu này mà bị giết người diệt khẩu, chỉ có thể nắm chặt tay Ôn Uyển Nhu, an ủi hắn.
Lông mi Ôn Uyển Nhu khẽ run, hắn cũng nắm chặt lấy tay cậu.
Hắn bỗng thấy hận cậu.
Hận Thần Ca.
Vì sao sau khi để hắn có được tất cả lại lấy đi hết của hắn, hắn đã chịu đủ những ngày những đêm ngắm nhìn ảnh chụp của đối phương lại chẳng thể tiếp cận, điều hắn không thể chịu được nhất chính là, sau này phải rời khỏi Thần Ca.
Anh yêu em đến vậy.
Trái tim này, bất kể em có muốn hay không, anh vẫn phải đưa cho em.
Xe đã trải qua cải tạo đặc biệt, cửa kính thuỷ tinh không nhìn thấy bên ngoài, không biết bao lâu sau, xe bắt đầu xóc nảy, Thần Ca đoán có lẽ xe đang chạy ở tốc độ cao, hoặc là đi trên đường ngoại thành.
Xóc nảy một thời gian dài, đầu Thần Ca lại đau, trong xe bị bịt kín mọi góc, cộng với đong đưa cường độ mạnh khiến cậu buồn nôn, cậu không biết là do mình say xe hay khối u trong não đang đè lên dây thần kinh nữa.
Kí ức cuối cùng của cậu chính là cậu tựa vào người Ôn Uyển Nhu, tầm mắt dần trở nên mơ hồ, không nhìn được vẻ mặt của hắn.
Xe ngừng lại.
Bảo tiêu ngồi trước quay đầu hỏi, “Ngài có ổn không?”
Ôn Uyển Nhu không để tâm, hỏi, “Bác sĩ đâu?”
Một bác sĩ mặc áo blouse xách hòm thuốc từ xe khác vội vàng chạy tới, “Ở đây ở đây, cậu ấy đang ngủ sao?”
Ôn Uyển Nhu cúi đầu, dịu dàng vuốt ve sườn mặt Thần Ca, “Ừ…Thuốc mê anh kê rất hiệu quả.”
“Vậy là tốt rồi.” Bác sĩ thở phào, cẩn thận quan sát sắc mặt Thần Ca, hắn nâng một cánh tay Thần Ca lên, bôi bông tẩm cồn y tế xoa xoa, sau đó cầm ống tiêm có chất lỏng màu xanh lam chậm rãi tiến đến gần da Thần Ca…
“Đợi đã.” Ôn Uyển Nhu thình lình mở miệng.
Kim tiêm trong tay bác sĩ suýt nữa đâm vào chính ngón tay mình, hắn hoảng hồn nhìn Ôn Uyển Nhu.
Ôn Uyển Nhu hỏi, “Anh chắc chắn thuốc này chỉ khiến cậu ấy không thể đi lại?”
Bác sĩ vội vàng đáp, “Ngài yên tâm, đây là thuốc gây lỏng cơ thịt, không có tác dụng phụ.”
Ôn Uyển Nhu cầm tay Thần Ca, si mê ôm chặt cơ thể này, đầu lưỡi chậm rãi liếm mút ngón tay cậu, thâm tình mà chuyên chú.
Bác sĩ cầm kim tiêm không dám tự quyết định.
Bảo tiêu đẩy hắn, “Bắt đầu đi.”
Chất lỏng màu lam chậm rãi truyền vào người Thần Ca.
Hẳn là nên như vậy từ lâu rồi.
Ôn Uyển Nhu nói với chính mình.
Thần Ca không biết rốt cuộc mình đã tỉnh, hay vẫn đang ở trong giấc mộng.
Mắt cậu như bị cái gì che lại, lờ mờ nhìn thấy ánh sáng như có như không.
Toàn thân không chút khí lực, cậu cố gắng giãy dụa, nhưng ngay cả khi cậu cuống quýt đến ướt đẫm mồ hôi, lại vẫn không thể di chuyển được dù chỉ là một ngón tay.
Cậu sao vậy?
Thần Ca luống cuống.
Cậu không sợ chết, nhưng cậu sợ cảm giác bất lực này, cứ như thân thể này không phải là của cậu, cứ như cậu bị nhốt trong thể xác này, mỗi giây mỗi phút đều bị kéo dài vô tận.
Sao lại thế này?
Vì cớ gì sinh mệnh của cậu đã ngắn ngủi, lại còn phải nhận sự thống khổ này?!
Đúng rồi! Uyển Nhu đâu? Ôn Uyển Nhu sao rồi, có phải chịu khổ như cậu không?
Đầu ngón tay lành lạnh chạm tới ngực cậu, Thần Ca bỗng cả kinh, lòng vừa yên tâm vừa sợ hãi, yên tâm vì mình vẫn còn cảm giác, sợ hãi vì không biết, người đang dùng phương thức ái muội vuốt ve cậu là ai.
Ngón tay Ôn Uyển Nhu nhẹ nhàng đè ngực Thần Ca xuống, hắn kéo khoá quần, lộ ra vật đã sưng tím không chịu nổi, tuy rằng mặt hắn vẫn không có biểu tình gì, nhưng hơn ai hết, hắn thấu rõ đáy lòng mình đang bi thương phẫn hận đến thế nào.
Biết Thần Ca không thể nghe thấy mình nói, hắn mở miệng, tiếng nói rất nhẹ, như thể nỉ non, “Anh đã đối tốt với em như vậy, hà cớ gì em vẫn muốn rời khỏi anh? Là em không biết phân biệt, hay em không muốn những thứ anh dành cho em…”
Thần Ca ngậm chặt môi.
Ôn Uyển Nhu bật cười, khoé miệng ngày càng cong lên, hắn chưa bao giờ cười vui vẻ đến vậy!
Đúng rồi!
Sao hắn lại có thể quên!
Thần Ca….
Cái người làm hắn yêu đến nỗi không cách nào chìm vào giấc ngủ kia, đang nằm trên giường của hắn, thân thể trơn bóng, chỉ có trực giác, lại không thể cử động, không thể nhìn, không thể nghe.
Cậu ấy là kẻ đê tiện nhất trên đời!
Cậu ấy dám lừa gạt tình cảm của hắn!
Dám…
Rời bỏ hắn.
Ngón tay Ôn Uyển Nhu đặt lên môi Thần Ca, một ý tưởng khiến hắn vô cùng sung sướng bỗng xuất hiện trong đầu hắn.
“Em nói xem…”
Hắn ôn nhu nói, “Anh chặt đứt tay chân của em, để em cả đời nằm trên giường của anh, được không?”
Tưởng tượng cảnh Thần Ca không có tay chân, chỉ có thể sống dựa vào mình, đột nhiên hắn phát hiện, mọi chuyện cũng không quá tuyệt vọng như hắn tưởng.
Mợ mọi khi anh thần kinh giả giờ anh thần kinh thật mợ rồi Q^Q
p.s : Klq nhưng lúc Thần Ca chia tay anh Nhu thì mình chưa thấy gì lắm, mà lúc ẻm nói chuyện với mẹ mình đau lòng muốn chết đi được A
Truyện Rong Biển Bị Mèo Ăn Chương 36
Tác giả: Yên Tử
CHƯƠNG 36
Ôn Uyển Nhu bấm đốt tay tính giờ, lái xe đến văn phòng Thần Ca đúng lúc cậu ôm một thùng giấy từ cầu thang bước xuống.
Thần Ca nhìn thấy Ôn Uyển Nhu liền ngẩn ra, hỏi, “Sao anh…Còn ở đây?”
“Đưa anh.” Ôn Uyển Nhu cầm cái thùng của Thần Ca, nói, “Anh xong việc rồi, cho nên đến đón em.”
Thần Ca không biết đối phương nói thật hay giả, nhưng đoạn đường này rất khó bắt xe, Ôn Uyển Nhu đã giải quyết vấn đề lớn cho cậu, cậu ngồi vào xe, hỏi, “Giờ về nhà luôn?”
“Rất kinh ngạc.” Thần Ca nói, “Thực ra tự tôi bắt xe cũng được.”
“Vậy thưởng cho anh đi.” Ôn Uyển Nhu nhắm mắt lại, chu môi.
Cơ mặt Thần Ca không kìm được giật giật, làm đủ kiến thiết tâm lý vẫn không vươn tới hôn môi hắn được, đành phải chuyển sang hôn má, “Tôi còn đến chỗ VV nữa, lái xe đi.”
Ôn Uyển Nhu bất mãn cái hôn tuỳ tiện này lắm, hắn rút chìa khoá, uỷ khuất nhìn chằm chằm Thần Ca.
Thần Ca bị hắn làm cho không biết làm sao, “Được rồi, nhắm mắt lại.”
“Phải hôn môi anh đó.” Ôn Uyển Nhu nhắc nhở.
Mặt Thần Ca đỏ bừng lên, “Tôi biết rồi, nhắm mắt vào!”
Ôn Uyển Nhu nhắm hai mắt, nhỏ giọng, “Thần Thần đang thẹn thùng…Ưm.”
Cánh môi mềm mại dán lên môi Ôn Uyển Nhu, cặp mày nhíu chặt của Ôn Uyển Nhu buông lỏng, hé miệng, môi lưỡi quấn quýt.
Đầu lưỡi dây dưa, xẹt qua khoang miệng.
Hai người càng hôn càng kịch liệt, tay Ôn Uyển Nhu đặt trên lưng Thần Ca vuốt ve, hạ thấp ghế ngồi, động tác vội vàng khó nén!
“…Hộc hộc, ngừng.” Thần Ca đẩy Ôn Uyển Nhu đang đè trên người mình ra, điểm lên trán đối phương, cười nói, “Lát nữa còn phải đến chỗ VV, anh quên rồi sao?”
Ôn Uyển Nhu hạ cửa kính cho không khí lạnh ùa vào, lại nhìn chằm chằm Thần Ca một lúc, hai tay che khuôn mặt đỏ bừng, nằm úp lên vô lăng.
Thần Ca bị hắn làm cho tê hết cả người, vỗ vỗ lên tóc hắn, nói, “Được rồi, cắm chìa khoá xe vào lái đi đi.”
Trên đường đi hai người không nói gì.
Thần Ca nhìn ra ngoài cửa sổ, nghĩ kiểu gì cũng thấy khó tin, vừa rồi cậu mới làm gì? Tuy rằng đã nghỉ việc, nhưng…sao có thể kích động ở giữa cổng lớn người đến người đi, ngồi trong xe hôn một người đàn ông không tách ra nổi?
“VV chuyển đến chỗ em rồi à?” Ôn Uyển Nhu hỏi.
Thần Ca giật mình, gật đầu, “Ừ, chắc vậy, mấy ngày nay tôi không liên lạc với cậu ấy, nhưng giờ hẳn là cậu ấy đang ở tiệm thú cưng, đến đường Thanh Hoa đi, ngoặt ở chỗ kia là thấy rồi.”
Ôn Uyển Nhu tiếp, “Cậu ta mở tiệm thú cưng sao.”
Thần Ca trả lời, “Mở tiệm thú cưng phải có chứng nhận, trước kia đồ ăn của Lông vàng bự đều là do cậu ấy chuẩn bị, thực ra cậu ấy còn cẩn thận hơn tôi nữa.”
“Ừm.” Tay phải của Ôn Uyển Nhu bỏ khỏi vô lăng, vô cùng tự nhiên đặt lên đùi Thần Ca.
Thần Ca đảo mắt xem thường, “Bỏ cái móng heo của anh ra.”
“Không bỏ.” Ôn Uyển Nhu bất mãn chu môi.
“Đừng làm nũng với tôi, tập trung lái xe đi.” Thần Ca không chút động lòng.
“Thần Thần không dịu dàng với anh gì cả.” Ôn Uyển Nhu lẩm bẩm.
“Vậy để tôi dịu dàng với anh,” Thần Ca hắng giọng, “Bỏ cái móng heo của anh ra, được không? Nhu cách cách?”
Ôn Uyển Nhu, “Anh không thích em gọi anh là Nhu cách cách đâu.”
“Vậy gọi anh là gì?” Thần Ca hỏi, “Ôn thiếu nữ?”
“Em cứ gọi anh như con gái thế.” Ôn Uyển Nhu nói thầm, “Ông xã hoặc anh yêu, em chọn một cái đi.”
“Sao anh không đề cử bà xã?”
“Ở trên giường rõ ràng là anh…” Ôn Uyển Nhu nói một nửa, thấy mặt Thần Ca đen sì, không dám nói tiếp, sửa lại, “Được rồi, thế em gọi anh là bà xã đi, anh gọi em là ông xã.”
Thần Ca nổi da gà, “Quên đi, hai cách gọi này đều quá buồn nôn, tốt hơn hết là cứ giữ nguyên như hiện tại đi.”
“Nhưng cách gọi của em không thể hiện quan hệ của hai chúng ta!”
“Xin anh, chỉ là cách gọi thôi mà.” Thần Ca đỡ trán, “Quan trọng lắm à?”
“Vô cùng quan trọng!” Ôn Uyển Nhu nói xong, thấy phía trước là đèn đỏ, quay đầu nhìn cậu, nghiêm túc tuyên bố, “Nếu em không đồng ý, anh sẽ thêu tên anh lên tất cả quần áo của em, để cho mọi người biết em là của ai!”
“Anh nói thật?” Thần Ca không tin nổi.
Ôn Uyển Nhu nhướn mày, “Em nói xem? Nếu em không đồng ý với anh, về sau đừng mong một mình ra khỏi nhà nữa.”
Thần Ca tự nhủ, sao lúc trước mình không nhận ra anh ta bụng dạ nhỏ nhen như vậy, chợt nhớ tới lúc trước cậu nhốt hắn ngoài cửa, đối phương đã nhảy từ ống thông gió xuống, giờ mới ngộ ra, sao mình lại đồng ý hẹn hò với người thế này cơ chứ!
“Anh…” Thần Ca nghẹn giọng, trăm câu ngàn chữ đúc kết thành ba từ, “Quá biến thái!”
Đến khi dừng xe trước cửa tiệm thú cưng, Ôn Uyển Nhu vẫn còn bất mãn việc Thần Ca gọi hắn không đủ thân thiết, Thần Ca không có cách nào với hắn, đành dỗ, “Đừng giận, bà xã qua đây.”
Bà xã Ôn đắc chí cun cút chạy tới, ôm cánh tay Thần Ca, ngọt ngào gọi, “Ông xã “
Thần Ca lại bắt đầu nổi da gà.
Tiệm thú cưng là một căn nhà một tầng cải tạo lại, bên ngoài để đồ ăn cho chó mèo vân vân, bên trong có thêm một phòng, dùng để trông những thú cưng được gửi nhờ.
Thần Ca mở cửa không thấy VV đâu, nghĩ đối phương đang ở phòng trong, vừa mở miệng định gọi, chợt nghe thấy tiếng la của VV, “Đừng qua đây! Cậu đứng lại! Đứng ở đó! Dừng lại!”
Hai người mới vào đều giật mình, Ôn Uyển Nhu nhìn nhìn bốn phía, “Không phải nói chúng ta, tiếng từ bên trong truyền tới.”
Thần Ca có thể chắc chắn VV đang ở phòng trong, đẩy cửa phòng hỏi, “Cậu làm gì thế? Cứ như tụng tam tự kinh…”
Trong phòng, có một chàng trai cao gầy đang đứng tay chống nạnh, từ tầm mắt của Thần Ca có thể nhìn thấy nửa bên mặt hệt như lai tây cùng với cặp kính đen của đối phương, cơ mà…Sao còn mặc đồng phục học sinh? Sau lưng còn in “Trường trung học thực nghiệm XX” kìa.
Thần Ca nghiêng đầu, nhìn VV như đoá hoa cúc run rẩy trong mưa gió, quần áo xô lệch, hỏi, “Có khách à?”
VV trừng chàng trai cao gầy, hô to, “Có não tàn!! Mau báo cảnh sát!”
Người nọ quay đầu, gật đầu với Thần Ca và Ôn Uyển Nhu, cặp mắt sâu thẳm và hàng lông mi dài nhấp nháy, hỏi, “Hai người là đồng nghiệp của anh ấy?”
“À, không phải, là bạn.” Thần Ca không biết cậu ta làm gì chọc VV nổi giận, đang định đi tới kéo y qua, nào ngờ cậu ta nhanh hơn cậu một bước, bắt lấy cánh tay VV kéo đến sofa, sau đó giữ chặt y ngồi trên đùi mình không cho nhúc nhích, bình tĩnh nói, “Nói! Tối qua anh đi đâu? Tôi đến quán bar tìm anh sao không thấy?!”
VV bình thường giương nanh múa vuốt, nay gặp người kia liền như mầm non run rẩy, “Cái kia, cậu đừng nổi giận, nhất định tối nay tôi sẽ đến.”
Thần Ca nghe mà như lọt trong sương mù, “Ừm…VV là bạn cậu sao? Không phải khách hàng?”
“Tôi là khách hàng của anh ấy.” Chàng trai tuấn mỹ quay đầu lại, đứng lên khỏi sofa, vươn tay nói, “Xin chào, tôi là Sa Loạn.”
Thần Ca bắt tay với cậu ta, nghĩ thầm, khách hàng sao lại có thái độ thế này với chủ tiệm? Ngoài miệng thì nói, “Tôi là Thần Ca, đây là Ôn Uyển Nhu.”
Sa Loạn, “Tôi và anh ấy có chút chuyện, hai người muốn…”
VV thấy Sa Loạn đang nói chuyện với hai người, đứng lên muốn dán vô chân tường chạy trốn, Sa Loạn như có mắt sau đầu, quay phắt lại trừng VV, “Đứng lại! Anh muốn đi đâu?”
VV nhất thời không dám nhúc nhích, “Ừm…Tôi không đi đâu hết, chỉ là…Hoạt động chân tay một tí thôi.”
Sa Loạn cười lạnh, “Hoạt động chân tay? Tôi cho anh hoạt động, đêm nay tôi phải tóm được anh, dám rời khỏi tôi năm mét, tôi sẽ cho anh biết mặt!”
Thần Ca thấy VV đổ mồ hôi hột, chỉ thấy càng xem càng hồ đồ, kéo VV đến chỗ mình, thấp giọng hỏi, “Ai mà hung dữ với cậu thế?”
VV mặt như khóc tang, “Mình nói với cậu rồi mà, dạo này mình đang trốn cậu ta…”
Thần Ca mở to hai mắt, nhìn nhìn VV lại nhìn nhìn Sa Loạn, hỏi, “Cậu bao nhiêu tuổi?”
Sa Loạn nhướn mày, “Mười bảy.”
Thần Ca lẳng lặng ôm ngực, kéo Ôn Uyển Nhu ra ngoài, “Hai chúng ta đi nhanh thôi, tôi không quen cái tên biến thái luyến đồng này…”
VV tay nhanh mắt lẹ giữ tay Thần Ca, “Cậu đừng đi! Muốn đi cũng phải mang mình đi theo!”
Giọng nói lành lạnh của Sa loạn vang lên, “Bỏ tay ra.”
VV lập tức buông tay Thần Ca, lo sợ bất an nhìn Sa loạn.
Thần Ca nhìn hai người bọn họ, cảm thán, “Quả thực là… Giỏi dạy vợ hiền.”
Rời khỏi quán bar xong Sa Loạn lập tức lôi VV vào khách sạn.
VV chưa thử cái one night này bao giờ, giấu diếm ngượng ngùng và hưng phấn đi tắm rửa, sau đó ngồi trên giường lau tóc, lại sau đó, chờ hai tiếng đồng hồ…
Ngày hôm đó hai bọn họ quả thực cực kì cực kì bi thảm.
Sa loạn là một tên theo chủ nghĩa hoàn mỹ, là tổ thể dung hợp hoàn hảo của cung Xử Nữ cộng với chứng ám ảnh rối loạn cưỡng chế, bao nhiêu thiện cảm nhờ khuôn mặt đẹp của đối phương đều bị cái tính xoi mói của cậu ta quét sạch.
Cái gì mà ‘Kiểu tóc của anh thật khó coi, mặt tròn xoe rõ ràng là không nên để kiểu này’, hay là ‘Cánh tay ngắn cũn, lần đầu tiên nhìn thấy anh tôi đã nghĩ ngay tới thú mỏ vịt’, lại còn ‘Mắt mũi miệng của anh nhìn đẹp lắm, nhưng kì lạ là ghép lên cái mặt anh lại xấu muốn chết’.
VV bị cậu ta đả kích tới nỗi chỉ muốn mặc quần áo đạp cửa chạy lấy người.
Sa Loạn rốt cuộc nói đủ, hất hất tóc, hỏi, “Một đêm của anh giá bao nhiêu?”
Lần này VV giận thật rồi đó!
Cụ nội nhà cậu thế mà dám nghĩ tôi đi bán!
VV tức giận bật khỏi giường, hô lên, “Đắt lắm, cậu mua không nổi đâu!”
Sa Loạn rút chi phiếu trong ví tiền, nói, “Ghi vào đi.”
VV vẻ mặt khinh bỉ viết lên năm số chín, quăng lên giường, “Đây là giá của tôi!”
Sa Loạn đến mắt cũng chẳng buồn nâng lên, nhấc chân, trực tiếp đè VV lên giường, miệng dán miệng hôn tới tấp.
Đoạn dưới cùng là lần đầu tiên anh VV và bạn học sinh Sa Loạn gặp nhau, kể lại quá khứ chứ không phải tiếp nối với đoạn trên đâu nhá.
Ăn Rong Biển Bao Nhiêu Calo? Ăn Rong Biển Tác Dụng Gì?
Rong biển là gì?
Rong biển có bao nhiêu calo? Giá trị dinh dưỡng rong biển:
Thành phần Alga alkane mannitol có trong rong biển là loại đường có hàm lượng calo thấp, giúp nuôi dưỡng các vi khuẩn có lợi cho ruột, làm cho thức ăn tiêu hoá nhanh và sớm loại bỏ các chất cặn bã lưu lại trong ruột. Trung bình 100g rong biển có 43 calo.
Calo là gì? Giảm cân thông minh với cách tính calo?
Rong biển khô rất giàu chất bột đường, chất xơ, đạm, sinh tố và chất khoáng. Phân tích giá trị thành phần dinh dưỡng của rong biển cho thấy hàm lượng sinh tố A trong rong biển cao gấp 2-3 lần so với cà rốt, hàm lượng canxi cao gấp 3 lần so với sữa bò, vitamin B2 cao gấp 4 lần trong trứng. Trong đó, yếu tố khoáng chất i ốt (iodine) được nhiều người quan tâm hơn cả bởi i ốt là chất khoáng cần thiết cho cơ thể. Nó có ảnh hưởng tới chức năng tuyến giáp giúp quyết định trí thông minh của con người.
Trong rong biển hàm chứa một lượng chất khoáng rất phong phú. Thành phần quan trọng nhất có trong rong biển là fertile clement. Đây là chất có tác dụng điều tiết máu lưu thông, tiêu độc, loại bỏ các cặn bã có trong cơ thể. Thêm vào đó, nó còn là chất không thể thiếu của tuyến giáp trạng, nơi tiết ra hooc-môn sinh trưởng, giúp cơ thể phát triển.
Các bạn tham khảo bảng Giá trị dinh dưỡng 100 gram rong biển:
Ăn Rong biển tác dụng gì ? Ăn rong biển có tốt không?
Rong biển đã được sử dụng trong bữa ăn của con người từ thời tiền sử. Và sau đó trở nên phổ biến trên các quốc gia như Nhật Bản hay Hàn Quốc. Theo các tư liệu lịch sử thì rong biển được đa dạng hóa vào thời nara của nhật.Người Nhật sử dụng chủ yếu ba loại rong biển là rong dang sợi, rong dạng miếng dẹt và rong dạng khối thạch trong suốt.
Mặc dù ngày nay được chế biến với những phương pháp tiên tiến nhưng rong biển để lâu vẫn bị mất rất nhiều giá trị dinh dưỡng vậy nên khi sử dụng rong biển cần lưu ý sử dụng những rong biển mới chế biến vẫn là rong biển tốt nhất
#1 Ngăn ngừa ung thư
#2 Tăng cường chức năng tuyến giáp
#3 Tốt cho hệ tiêu hoá
#4 Cải thiện sức khoẻ tim mạch
#5 Ngăn ngừa khuyết tật bẩm sinh
#6 Bệnh huyết áp
#7 Thải độc gan và giảm cholesterol trong máu
#8 Chống viêm
#9 Giảm căng thẳng trong thời kì mãn kinh
#10 Cung cấp vitamin và khoáng chất
#12. Cung cấp DHA và EPA – axit béo omega -3
#13. Hỗ trợ hệ tiêu hóa
#14. Chứa chất chống oxy hóa
#15. Cung cấp chất xơ prebiotic
1. Tác dụng của rong biển: Ngăn ngừa ung thư
Lignans trong rong biển có khả năng ức chế sự hình thành và phát triển của các khối u, hạn chế các tế bào ung thư vào máu và di căn ung thư trên các phần khác của cơ thể. Ngoài ra lignans còn ngăn chặn sự tổng hợp estrogen trong các tế bào với hiệu quả tương tự như một số loại thuốc dùng trong trị hoá ung thư.
Phụ nữ sau thời kì mãn kinh, các mô mỡ chính là nơi estrogen được tổng hợp, một lượng lớn chất chuyển hoá estrogen là những nhân tố chính gây ra bệnh ung thư vú.
Tiến sĩ Jane Trà của Đại học Harvard đã xuất bản một bài báo nói rằng việc dùng rong biển thường xuyên có thể là một yếu tố quan trọng trong việc giảm tỉ lệ ung thư vú ở Nhật Bản.
2. Tác dụng của rong biển: Tăng cường chức năng tuyến giáp
Rong biển, đặc biệt là tảo biển, có chứa nguồn iốt dồi dào, chất này là thành phần chính của các hormone tuyến giáp rất cần thiết cho cơ thể người. Bởi vì, các hóc môn tuyến giáp điều chỉnh sự chuyển hoá trong mọi tế bào của cơ thể và hầu như giữ vai trò tất cả các chức năng sinh lý. Dấu hiệu của việc thiếu iốt trong tuyến giáp là bệnh bướu cổ. Trên thế giới có đến 200 triệu người bị bệnh bướu cổ, trong đó có 4% là do thiếu muối iôt.
3. Tác dụng của rong biển: Tốt cho hệ tiêu hóa
Trên thực tế, rong biển từ lâu đã là một thành phần trong các loại thực phẩm chức năng có tác dụng hỗ trợ hệ tiêu hóa. Các nhà khoa học tại Đại học Newcastle đã nghiên cứu alginate , một chất có trong tảo biển nâu và thấy rằng nó có thể tăng cường chất nhầy trong ruột từ đó giúp bảo vệ thành ruột.
Alginate có trong rong biển cũng giúp làm chậm quá trình tiêu hóa khiến bạn cảm thấy no lâu hơn. Rong biển cũng giàu chất xơ. Một nghiên cứu tại Nhật Bản cho thấy rong biển làm tăng vi khuẩn có lợi trong ruột.
4. Tác dụng của rong biển: Giúp cải thiện sức khỏe tim mạch
Nhiều nghiên cứu đã chứng minh rong biển có thể dùng để ngăn ngừa chứng cao huyết áp ở động vật. Nghiên cứu từ Đại học Kyoto cho thấy các sợi từ tảo biển nâu cũng có hiệu quả trong việc làm giảm huyết áp và giảm nguy cơ đột quỵ ở những đối tượng dễ mắc các vấn đề tim mạch.
5. Tác dụng của rong biển: Ngăn ngừa khuyết tật bẩm sinh
Các nhà khoa học đã chứng minh rằng hàm lượng axit folic hấp thụ trong bữa ăn là cần thiết để ngừa các khuyết tật bẩm sinh, bao gồm cả bệnh bại liệt ở trẻ em. Axit folic có rất nhiều trong rong biển. Vì thế, việc bổ sung rong biển vào bữa cơm của gia đình là hoàn toàn cần thiết. Súp và các món hầm với rong biển hoặc ăn kèm rong biển với salad là những món ăn rất bổ dưỡng.
6. Tác dụng của rong biển: Bệnh huyết áp
Rong biển hấp thu từ nước biển hơn 90 loại khoáng chất với hàm lượng muối thấp và canxi cao. Do đó, rong biển có tác dụng làm giảm huyết áp. Và vì thế, đối với những người bị cao huyết áp thì rong biển là loại thực phẩm được ưu tiên hàng đầu.
7. Tác dụng của rong biển: Thải độc và giảm cholesterol trong máu
Thành phần quan trọng trong rong biển là chất fertile clement – có tác dụng điều tiết máu lưu thông, tiêu độc, loại bỏ các cặn bã trong cơ thể.
Cuộc sống ngày nay ai cũng sợ các thực phẩm giàu cholesterol, nguyên nhân gây ra bệnh béo phì. Vậy nên, các thực phẩm với hàm lượng calo thấp nhưng vẫn đảm bảo ngon miệng như rong biển đang rất được coi trọng. Các gia đình nên có rong biển trong thực đơn hàng ngày của mình.
8. Tác dụng của rong biển: Chống viêm
Một số loài rong biển là những nguồn duy nhất của cacbon hidrat làm giảm nguy cơ viêm nhiễm cho cơ thể con người, giống như những chất có tên gọi là fucans. Thêm vào đó, rong biển còn là một nguồn magiê phong phú, chất được cho là có khả năng ngăn ngừa bệnh đau đầu; đau nửa đầu và giảm chứng hen suyễn.
9. Tác dụng của rong biển: Giảm căng thẳng trong thời kì mãn kinh
Rong biển chứa magiê còn giúp phụ nữ đang trong thời kì mãn kinh có giấc ngủ ngon hơn, chất lignans trong rong biển làm estrogen yếu đi (lượng hóc môn estrogen tăng nhanh trong thời kì mãn kinh của phụ nữ). Rong biển làm giảm bớt sự khó chịu đối với những phụ nữ có trịêu chứng nóng đột ngột trong người.
10. Tác dụng của rong biển: Diệt khuẩn, làm sạch máu
Thành phần quan trọng nhất có trong rong biển là fertile clement. Đây là chất có tác dụng điều tiết máu lưu thông, tiêu độc, loại bỏ các cặn bã có trong cơ thể. Thêm vào đó, nó còn là chất không thể thiếu của tuyến giáp trạng, nơi tiết ra hooc-môn sinh trưởng, giúp cơ thể phát triển. Chính vì lẽ đó mà phụ nữ có thai và trẻ em được khuyến khích ăn các thực phẩm làm từ rong biển.
11. Tác dụng của rong biển: Cung cấp vitamin và khoáng chất
Rong biển chứa nhiều chất dinh dưỡng hơn bất kỳ loại rau trồng trên mặt đất nào. Chúng là nguồn cung cấp các vi chất dinh dưỡng như folate, canxi, ma- giê, kẽm, sắt và selen. Quan trọng hơn, rong biển còn chứa nguồn i- ốt lớn cho cơ thể.
12. Tác dụng của rong biển: Cung cấp DHA và EPA – axit béo omega -3
Không giống như các loại cây trồng trên mặt đất, rong biển có chứa các axit béo DHA và EPA, vì thế rong biển và dầu tảo là nguồn cung cấp omega -3 đáng tin cậy cho những người ăn chay.
13. Tác dụng của rong biển: Hỗ trợ hệ tiêu hóa
Một số người khi ăn các loại đậu thường bị đầy hơi và tức bụng. Nếu bạn bị như vậy, hãy cho thêm rong biển kombu, một loại rong biển rất phổ biến, vào nấu cùng với đậu thì các triệu chứng kia sẽ hoàn toàn biến mất.
14. Tác dụng của rong biển: Chứa chất chống oxy hóa
Rong biển có chứa rất nhiều chất chống oxy hóa. Là một loại thực phẩm lành mạnh, rong biển có thể giúp cơ thể chống lại sự mất cân bằng ô xi hóa và ngăn chặn các bệnh mãn tính như ung thư và các bệnh về đường tiêu hóa.
15. Tác dụng của rong biển: Cung cấp chất xơ prebiotic
Tất cả các loại thực vật đều chứa chất xơ nhưng rong biển còn chứa nhiều loại carbohydrate (đường, tinh bột và chất xơ) khác giúp thúc đẩy hoạt động của các enzym trong hệ tiêu hóa mà cơ thể còn thiếu.
FAQ về Rong biển?
Ăn nhiều rong biển có tốt không?
I-ốt là một khoáng chất rất quan trọng đối với sự hoạt động của tuyến giáp. Thiếu hay thừa i-ốt đều gây ra những tác động tiêu cực với tuyến giáp.
Dù vậy, những vấn đề về tuyến giáp vẫn có thể xuất hiện nên phải hạn chế lượng hấp thụ i-ốt vào cơ thể. Điều này đặc biệt quan trọng với những người sống ở các quốc gia có thói quen sử dụng muối i-ốt. Ăn khoảng 2 – 3 lần/tuần như một loại gia vị thì sẽ không vượt quá lượng 3mg i-ốt tiêu chuẩn cho phép.
Những vấn đề về tiêu hóa
Rong biển chứa nhiều loại carbohydrate mà hệ tiêu hóa của chúng ta không thể tiêu hóa được. Những loại carbohydrate này sẽ làm giảm các vi khuẩn đường ruột. Nếu bạn đang gặp vấn đề về tiêu hóa hoặc có hệ tiêu hóa yếu hì nên hạn chế việc ăn rong biển.
Đặc biệt, carrageenan trong loại thực phẩm này có thể gây ra nhiều vấn đề. Nó là nguyên nhân gây ra sự kích thích đường ruột và toàn bộ cơ thể. Tốt nhất bạn nên tránh các loại rong biển có chứa hàm lượng carrageenan cao như rong màu đỏ tím và sử dụng các loại khác nhau một cách điều độ.
Bạn cũng có thể hỏi ý kiến bác sĩ xem có thể sử dụng hoặc lượng sử dụng phù hợp với tình trạng cơ thể của bạn.
Nhiễm độc kim loại nặng
Ngoài việc giàu các khoáng chất có lợi, rong biển cũng có thể chứa một số kim loại độc. Điều này phụ thuộc vào nguồn gốc của từng loại, nơi thu hoạch và mức độ độc hại trong nước.
Mức độ kim loại nặng có trong rong biển rất khác nhau ở mỗi loại. Lượng kim loại nặng có thể bị phơi nhiễm qua nhiều nguồn khác nhau như từ môi trường, từ thức ăn, từ cá và hải sản.
Khả năng chuyển hóa kim loại nặng ở mỗi người cũng khác nhau. Vì vậy, khi ăn rong biển và các loại hải sản khác, chỉ nên ăn ở mức độ vừa phải, không nên ăn quá nhiều.
Nếu bạn vẫn còn lo lắng về chất lượng của rong biển, hãy mua nó ở những địa chỉ uy tín và đáng tin cậy.
Ăn rong biển tác dụng gì? Ăn rong biển khô có tốt không?
Rong biển khô là gì?
Rong biển khô là rong biển tươi sau khi khai thác sẽ được xử lý vệ sinh an toàn thực phẩm và sấy khô hoặc phơi khô trực tiếp.
Ăn rong biển khô có tốt không?
Rong biển khô chứa rất nhiều I-ốt. Đây là chất rất quan trọng đối với tuyến giáp. Rong biển khô còn chứa một lượng lớn magie, vitamin B2, B9, B12. Đặc biệt trong rong biển khô có chứa một thành phần có tên là lignans.
Báo cáo của Hiệp Hội Ung Thư Hoa Kỳ cho rằng: Lignans có khả năng làm giảm sự phát triển của các chứng ung thư hoóc-môn như: Ung thư tuyến tiền liệt, vú và buồng trứng.
Hoạt chất Fertile Clement có trong rong biển khô có tác dụng rất tốt trong việc điều hòa sự lưu thông máu, khí huyết và thải độc tố ra khỏi cơ thể.
Dù rong biển khô tốt nhưng cần lưu ý cách và lượng sử dụng. Rong biển chứ nhiều i-ốt, vì vậy không nên dùng quá 100g mỗi ngày. Nên chia thành nhiều bữa nhỏ. Dùng nhiều hơn lượng này có thể gây cường giáp. Bạn sẽ bị rối loạn chuyển hóa chất và rối loạn tiêu hóa do rong biển có tính hàn.
Ăn rong biển có giảm cân không ?
Vì sao ăn rong biển giúp giảm cân hiệu quả?
Vì trong rong biển có một chất gọi là Fucoxanthin, chất này có khả năng kích hoạt lượng UCPs và protein tách cặp đồng thời thúc đầy tế bào mỡ giúp giải phóng axit bóe được lưu trữ dưới dạng năng lượng và một phần nữa ngăn chặn sự sinh sản các tế bào mỡ làm tăng khả năng giảm cân hiệu quả hơn.
Bằng cách làm hạ mức insulunn và giảm chất béo lưu trữ, lượng Fucoxanthin sẻ có tác dụng đào thải chất béo ra ngoài cơ thể
Rong biển cũng có khả năng đốt cháy lượng calo nhiều hơn trong 1 ngày và khi mức insulun tăng lên, lượng mỡ trong cơ thể sẻ được tích tụ một cách dễ dàng hơn còn khi hàm lượng này giảm xuống thì đồng nghĩa hàm lượng mỡ thừa sẻ theo đó giảm theo
Vì thế nếu bạn có chế độ ăn rong biển thường xuyên thì tỉ lệ giảm cân sẻ rất cao.
Ăn rong biển tác dụng gì? Rong biển có tốt cho bà bầu không ?
Rong biển có tốt cho bà bầu không?
Lợi ích rong biển và bà bầu:
Rong biển là thực phẩm rất tốt cho sức khỏe do thành phần có chứa nhiều vitamin và khoáng chất như vitamin B2, B3, chất xơ, DHA… Bà bầu ăn rong biển ở một mức độ vừa phải sẽ nhận được những lợi ích sau:
Lời kết:
Vậy với bài viết trên Món Miền Trung giúp bạn giải đáp những câu hỏi như:
Rong biển là gì?
Rong biển có bao nhiêu calo? Giá trị dinh dưỡng rong biển:
Ăn Rong biển tác dụng gì? Ăn rong biển có tốt không?
Ăn nhiều rong biển có tốt không?
Ăn rong biển khô có tốt không?
Rong biển khô là gì?
Ăn rong biển khô có tốt không?
Ăn rong biển có giảm cân không ?
Vì sao ăn rong biển giúp giảm cân hiệu quả?
Rong biển có tốt cho bà bầu không ?
Lợi ích rong biển và bà bầu
Cách Nấu Canh Rong Biển Ngon Và Không Hề Bị Tanh
150gram rong biển loại khô
150gram thịt bò
½ chén rượu trắng (nếu tìm được loại rượu trắng Hàn Quốc sẽ ngon hơn)
½ chén nước tương
4 tép tỏi, 2 muỗng tiêu xay, 1 nhánh nhỏ gừng tươi
Các gia vị: dầu ăn, muối, hạt nêm, nước mắm.
Rong biển khô nếu chế biến không khéo dễ làm canh bị tanh
Các thực hiện
Thịt bò mua về rửa sạch, ướp với 1 muỗng cà phê nước tương, 1 muỗng rượu trắng và 1/3 muỗng cà phê tiêu xay (hoặc ½ muỗng hạt tiêu), trộn đều và ướp trong khoảng 30 phút.
Ngâm rong biển
Vì rong biển chúng ta mua được là loại khô nên khi mua về, bạn đem ngâm vào 1 tô nước khoảng 10 phút. Sau 10 phút, bạn vớt rong biển ra, trộn đều với 1 muỗng cà phê dầu ăn và ½ muỗng cà phê hạt nêm, để ướp trong khoảng 10 phút nữa cho rong biển thấm vị.
Lưu ý ở bước này, để canh không bị tanh, trước khi ướp rong biển cùng gia vị, bạn bóp rong biển qua 1 lần với giấm và rửa lại bằng nước sạch, sau đó mới tiến hành ướp.
Sau khi đã ướp xong cả thịt bò và rong biển, bạn tiến hành xào hai nguyên liệu chính này trước khi nấu canh.
Đổ một ít dầu ăn vào nồi nấu canh chờ cho nóng, cho thịt bò vào xào trước cho hơi tái thì cho tiếp rong biển vào xào cùng. Đảo bếp đều tay thêm khoảng 5 phút nữa là được.
Sau khi xào xong, bạn cho tiếp khoảng 400 mml nước vào nồi và đun cho sôi, nêm nếm thêm khoảng ½ muỗng cà phê muối, ½ muỗng cà phê hạt nêm và 1 – 2 giọt nước mắm cho vừa khẩu vị ăn. Nêm nếm gia vị xong, bạn cho thêm tỏi và gừng đập dập vào cùng, nấu thêm khoảng 2 phút nữa thì tắt bếp. Vị cay của gừng cũng như đun sôi rong biển trong thời gian khá lâu cũng là mẹo nhỏ giúp loại bỏ mùi tanh của món ăn này.
Canh rong biển đậu hũ
Canh rong biển ăn có tính mát, vị khá ngọt và chỉ nên ăn khi còn nóng. Ngoài canh rong biển thịt bò, bạn cũng có thể nấu rong biển cùng với nước xương bò hầm, canh rong biển tôm khô hoặc nấu với thịt bò băm nhuyễn. Rất đơn giản cho một món canh lạ, ngon và bổ dưỡng nữa đúng không nào? Để biết thêm nhiều món ăn ngon bổ dưỡng khác bạn có thể đăng ký khóa học nấu ăn chuyên nghiệp bằng cách hoàn thành Form đăng ký bên dưới!
Bạn đang đọc nội dung bài viết Truyện: Rong Biển Bị Mèo Ăn trên website Leparkspa.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!